Cố Mang dán miếng dán chống nhìn trộm trên điện thoại, nên không nhìn thấy người gọi đến.
Cô gái cất điện thoại vào túi, thản nhiên nói: "Thịnh Thính."
Dịch Sâm cười lạnh một tiếng: "Cứ nghe điện thoại là thành Thịnh Thính rồi sao? Trên Weibo ầm ĩ như vậy, không cần giải thích một chút à?"
Nam sinh mặt búng ra sữa khoác vai nam sinh gầy gò, cà lơ phất phơ nói: "Anh Sâm, anh vậy là không hiểu rồi, biên đạo múa đại tài của chúng ta lợi hại như vậy, đương nhiên là điện thoại của Thịnh Thính rồi!"
Nam sinh gầy gò phụ họa theo, vô cùng chân thành: "Nhưng mà đã là điện thoại của Thịnh Thính gọi đến, thì gọi người ta đến đây đi, dù sao Thịnh Thính cũng đang ở cổng trường, mấy bước chân là đến."
Nam sinh mặt búng ra sữa phì cười một tiếng: "Chỉ sợ biên đạo múa đại tài không gọi được, mất hết mặt mũi ha ha."
Đám người Tần Dao Chi lạnh lùng nhìn bọn họ, chị Mang nói là Thịnh Thính, thì chính là Thịnh Thính!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT