Tần Dao Chi nhớ lại những lời trách móc của người nhà họ Tần trước đây đã từng yêu thương cô ấy đủ kiểu, trong lòng mỉa mai.
Ngược lại vì câu nói của Cố Mang mà cảm tình dành cho cô tăng lên không ít, thoải mái trò chuyện với cô: “Mẹ em nói với em, bà ấy nói chỉ cần em học tốt, muốn học cái gì khác cũng sẽ không can thiệp, nhưng mỗi lần em đứng nhất, bà ấy vẫn muốn quản lý mọi thứ của em, em làm gì bà ấy cũng phải hỏi, ngay cả nhật ký của em cũng phải xem, xâm phạm vào sự riêng tư của em một cách vô tội vạ, lấy cớ là để hiểu em hơn.”
Cố Mang lặng lẽ nghe cô ấy nói.
“Em nói em không muốn học múa ba lê, muốn đổi sang một phong cách múa khác, chị biết Thịnh Thính không?” Cô ấy nhìn về phía cô: “Chính là kiểu múa đó của anh ấy, ngầu mà phô trương, mẹ em nói kiểu múa đó là của bọn lưu manh, nữ sinh mà nhảy cái đó thì không đàng hoàng, không cho em nhảy, bà ấy còn quản cả bạn bè của em nữa. Bố mẹ và con cái nên tôn trọng lẫn nhau, mẹ làm em vui, thì em cũng làm mẹ vui, em đã làm theo tất cả yêu cầu của bà ấy, nhưng bà ấy lại không giữ lời hứa, nên thời gian đó em rất tức giận, thường xuyên mất ngủ. Đúng vậy, chị không hiểu lầm đâu, em đang ghi thù, em đang trả thù mẹ em.”
Cô ấy nói thẳng thừng, rất tự nhiên.
Không ai sinh ra đã phải chịu đựng, con cái hiểu bố mẹ với điều kiện tiên quyết là, bố mẹ cũng tôn trọng con cái.
Không phải là sự kiểm soát một chiều và quản lý bằng mọi giá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT