Lục Thừa Châu nghe vậy, ngẩn ra một giây, khá bất ngờ khi Cố Mang lại chủ động như vậy.
Trong đôi mắt sâu thẳm hiện lên một nụ cười mỏng manh: "Muốn ăn gì?"
Cố Mang cúi đầu suy nghĩ một lúc: "Nếu thiếu gia Lục không chê, lẩu đi, gần khách sạn tôi ở có một quán."
"Không chê không chê, Cố Mang, cô mời à?" Tần Phóng cười một cách lả lơi, rất ngứa đòn.
Nữ sinh nhìn về phía anh ta, đôi mắt vừa đen vừa sáng, mù mịt như sương mù, mờ mờ ảo ảo, có chút hờ hững: "Tôi mời Lục Thừa Châu, các anh tự túc."
Hạ Nhất Độ cũng không chịu, cười nói: "Ey, như vậy là quá đáng, không coi hai chúng tôi ra gì à."
"Đúng vậy!" Tần Phóng nói với giọng như một người vợ oán trách: "Cô và anh Thừa có quan hệ gì mà chỉ mời anh ấy thôi?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play