Mạnh Kim Dương vừa theo Tịch Yên vào trong thì đã thấy một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi tươi cười nịnh nọt.
Mẹ cô ấy tên là Vương Á Phương, còn có bố cô ấy tên là Mạnh Quân.
"Cố Mang, chúng tôi chỉ muốn đến thăm Kim Dương thôi, thằng bé A Hạo cứ nói nhớ chị gái." Nói xong, bà ta ôm lấy đứa bé bên cạnh, chỉ vào Mạnh Kim Dương đang đứng ở cửa: "A Hạo, đó là chị gái Kim Dương của con, mau qua gọi chị đi."
Mạnh Dữ Hạo lập tức chạy qua và nắm lấy tay Mạnh Kim Dương: "Chị ơi, đồng phục của chị đẹp quá, em cũng muốn mặc. Trường của chị còn có siêu thị lớn nữa, chị có tiền không, mua đồ ăn ngon cho em đi."
Mạnh Kim Dương cứng đờ người, không nhúc nhích gì, cúi đầu nhìn cậu ta với gương mặt không cảm xúc.
Cố Mang lạnh lùng khép hờ mắt, liếc nhìn Mạnh Dữ Hạo được nuông chiều đến mức không biết trời cao đất dày rồi cười nhẹ một tiếng: "Nếu tôi không nhớ nhầm thì các người đã sớm vứt bỏ mọi thứ mà Kim Dương để lại một cách sạch sẽ rồi mà, như thể chưa từng có cậu ấy vậy. Chắc con trai của các người cũng mới biết mình còn có một người chị gái vào mấy ngày nay thôi."
Vương Á Phương như bị chạm vào nỗi đau, trên mặt có vẻ hơi luống cuống, nói với giọng thiếu tự tin: "Nhưng dù sao con bé cũng là miếng thịt rơi ra từ trên người tôi, là con gái của tôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play