Lục Dạng: “Cả mặt.”
Lục Minh Tự rất chú trọng hình tượng, nhưng bây giờ lại không có gương, Lục Dạng đành chỉ vào rãnh nước mưa sạch sẽ, “Tay cũng bẩn, rửa đi.”
“Lúc anh đi, em nhớ coi lửa nhé Dạng Dạng, đừng để nó tàn.”
“Vâng.”
Chu Mạt Lê thấy Lâm Tân Mông tay không trở về, chần chờ hỏi: “Bọn họ không cho mượn à?”
Lâm Tân Mông: “Lục Dạng nói mắt kính là vật sở hữu của bọn họ, chúng ta phải dùng đồ có giá trị tương đương đổi với bọn họ.”
Chu Mạt Lê im lặng không nói vài giây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT