Khúc Mai ở bên cạnh nói: “Con xem Mỹ Lan kìa, nếu Tiểu Linh đã nói như vậy con đừng trách nó nữa.”
Thiệu Mỹ Lan nào dám truy cứu, nếu người ta đã giải thích cô chỉ có thể gật đầu nói: “Thật ra cũng không phải chuyện gì lớn, mấy cái này làm với con thì không sao, nhưng không nên đối với chị dâu hai……” Nói xong nhìn Hứa Hân liền không nói.
Khúc Mai nghe cũng là tức mà không biết nói sao lại nói Tống Tiểu Linh một trận, làm bà khóc thở hổn hển mới nói: “Con về đi, buổi tối chuyện này mẹ nhất định phải nói với ba con.”
Tống Tiểu Linh gật đầu trở về phòng, đợi người đi Hứa Bân mới đưa canh đến bên Hứa Hân nói: “Em canh uống, canh là gà già rất bổ, dì nấu lâu lắm. Trong nồi còn hầm cho em nữa, đợi lát em uống thêm một chén, giữa trưa ăn cơm rồi đi, nghỉ ngơi cho tốt.”
“Anh con nói rất đúng, nhất định phải nghỉ ngơi tốt, không đau nữa hãy đi, đừng đến đó lại xảy ra chuyện gì.”
“Con không sao nếu không phải Mỹ Lan đỡ con chỉ sợ nguy rồi, cái này phải cảm ơn Mỹ Lan nhiều.” Chủ động lấy lòng Thiệu Mỹ Lan một cái, dù sao cũng là em chồng mình.
“Cám ơn em Mỹ Lan.” Hứa Bân ngượng ngùng gãi đầu nói: “Tay em bị thương chỉ sợ mấy ngày này không đi làm được, không bằng ở nhà nghỉ ngơi một chút anh nói với quản đốc xưởng em một tiếng?” Nhà đương nhiên là chỉ nhà bọn họ, mặt Thiệu Mỹ Lan nháy mắt đỏ bừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play