Hứa Hân ôn hòa nhã nhặn nói xong, sau đó phát hiện anh trai này không coi chuyện này là to tát, nghĩ hình tượng tiểu bạch hoa của Tống Tiểu quả thật rất khó phá vỡ. Vì thế cô không nói gì nữa, chờ xuống xe liền vào phòng.
Trong phòng Trương Tú Lan lại ngồi một chỗ khóc, nhìn hình như là bị uất ức rất lớn. Mà Thiệu Kiến Minh ở bên cạnh khuyên cô đừng nghĩ quá nhiều, xem ra là rất buồn rầu.
“Chị dâu cả, chị đừng nghĩ đến việc này nữa, em cũng bị nó tính kế không ít.” Hứa Hân ngồi bên cạnh Trương Tú Lan đưa một cái khăn cho cô.
“Con bé xảo trá kia thật đáng giận, dùng cách này hại người. Cái này không phải làm chị mất mặt trước khách khứa sao, chị lớn thế này còn chưa từng mất mặt vậy đâu.” Trương Tú Lan khóc càng dữ hơn.
“Đừng khóc chị dâu cả, chị không biết Tống Tiểu Linh đó thật ra là muốn em mất mặt. Nhưng cô ta cũng đâu thành công được, thật ra trước kia cô ta hại em ghê hơn, dám vu hãm em đẩy cô ta từ trên lầu xuống bị thương, sau đó em bị ba mẹ chán ghét, buộc em gả đi, bằng không liền đưa em xuất ngoại.” Việc này Hứa Hân chưa từng nói với ai, vừa nói tới thì nói không hết.
Trương Tú Lan thế mới biết chân tướng lúc trước Hứa Hân gả cho em rể, trách không được lúc đầu cô nói không muốn sống, ai gặp chuyện này chỉ sợ cũng sẽ không sống được.
“Thù oán thế nào, cô ta hận em đến thế nào vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT