“Đúng vậy.”
“Vậy tại sao anh?”
“Trong lòng mẹ con cô ấy, tôi đã chết.”
“Sao cơ?”
“Bởi vì lúc ấy tôi không được cứu về kịp thời mà là sống ở dã ngoại vài ngày, cho nên quân đội cho là tôi đã hi sinh, sau đó thông báo người nhà hơn nữa sắp xếp cho mẹ con hai người công việc và trường học trong thành phố. Vợ tôi rất kiên cường, cô ấy một mình mang theo con sống rất tốt. Sau này, tôi được cứu về thì vết thương quá nặng, tôi cho rằng mình sẽ trở thành một kẻ tàn phế nên không muốn cho người quân đội nhân nói tin tức tôi còn sống cho hai người. Sau này tuy tôi có thể đứng dậy, nhưng giờ thành ra thế này. Vì thế tôi liền xuất ngũ, nhưng còn đang trong thời gian dưỡng thương nên không có công việc để làm. Ban đầu tôi định trở về, nhưng tôi thế này chẳng phải là dọa cô ấy sợ sao?”
Dùng giọng khàn khàn nói xong, Hứa Hân cũng không biết nói gì cho phải, chỉ nói: “Nếu là tôi, tôi nghĩ mặc kệ anh thành ra thế nào cũng muốn biết anh không sao, anh còn sống.” Nghĩ đến Thiệu Kiến Quốc làm nhiệm vụ, mắt cô ửng đỏ, may mà nhịn được.
Vũ Dũng nhìn Hứa Hân nói: “Tôi biết, cho nên đợt trước tôi tính đi gặp cô ấy, nhưng mà…… Giờ cô ấy đã bắt đầu thân cận chuẩn bị cuộc sống mới rồi. Người đàn ông đó là hội cư ủy* giới thiệu, có công việc, người trông cũng không tệ, đối xử với con tôi cũng tốt……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT