“Lúc ấy, mọi người đều bối rối, cho nên…” Thiệu Mỹ Lan nghĩ đến chuyện xảy ra lúc đó đỏ mặt giải thích, nhưng nói một câu lại nói không nổi nữa, nói thẳng: “Em… em đi nằm một lát.” Sau đó liền chạy vào phòng không dám đối mặt chị dâu hai.
Hứa Hân càng hiếu kỳ hơn, Thiệu Mỹ Lan bối rối, nhưng anh trai mình coi như là đã trải qua nhiều chuyện, muốn hắn bối rối có chút khó, cho nên rốt cuộc là sao thế nhỉ.
Đợi Thiệu Kiến Quốc trở về hỏi anh, tên này mặt đầy chính trực nói: “Có chuyện gì được chứ, là anh trai em thích cậy mạnh, rõ ràng có vết thương cũ còn ôm người hành quân gấp, đáng.”
“……” Hứa Hân không nói gì.
Bọn họ bên này yên tĩnh lại không nhắc tới nữa, chỉ Hứa Bân sau khi về nhà thì tinh thần có chút hoảng hốt. Nhất là nghỉ ngơi xong hắn nằm trên giường khác với mọi khi chạy khắp nơi, ngay cả lúc ăn cơm cũng không chú ý.
Điểm ấy Khúc Mai cũng phát hiện, kỳ quái hỏi con trai: “Con làm sao, có phải xảy ra chuyện gì không?”
“Không có gì.” Chuyện gì cũng không có xảy ra, phải không? Cứu người là hành động bình thường vô cùng, vì sao mình cứ nhớ đến bây giờ. Ướt át trên môi cùng cảm giác trên tay hình như ngay cả nằm mơ cũng rõ vô cùng, thậm chí hắn còn mộng tinh. Lớn như vậy nói ra còn dọa người, cho nên sao hắn không biết xấu hổ kể với người khác được. Nhưng hình bóng Thiệu Mỹ Lan lại không biết như thế nào cứ in ở trong lòng, không bỏ đi được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play