Chị Quách cũng đi theo sau đến rồi, Đình Đình còn khóc nói: “Mẹ, dì có phải bị bệnh rồi không, còn rất nặng nữa.”
Hứa Hân nằm trong lòng Thiệu Kiến Quốc nói: “Không sao, chỉ là không còn sức lực, ngày mai dì sẽ lại cùng chơi với các con.”
“Em còn chơi gì a, nghỉ ngơi nhiều chút, nhìn mặt sao lại trắng thành như vậy.” Chị Quách nhìn Thiệu Mỹ Lan một cái: “Vị này là?”
“Tôi là em gái Thiệu Kiến Quốc, đúng rồi  cái bếp than này làm sao để cháy được, em muốn đun ít nước nóng cho chị dâu hai.” Thiệu Mỹ Lan nói xong, chị Quách bèn nói:” Để chị nhóm lửa cho.” Nói xong liền để Đình Đình với tiểu Lộ chơi một bên còn mình thì đến giúp Thiệu Mỹ Lan nhóm lửa, một chốc sau hai người đã đem nước nóng lên.
Mà Hứa Hân cũng thoải mái hơn chút, cô ngồi dậy nói: “Mọi người đừng làm nữa, em không sao.”
Thiệu Kiến Quốc lau mồ hôi, nói: “Đừng làm loạn nữa mau nằm xuống.”
Hứa Hân liền thuận theo nằm xuống, sau đó nghe thấy bên ngoài có người nói: “Đây là sao vậy?” Nghe thấy tiếng hình như là Hứa Bân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play