Nhưng mà mẹ Thiệu lại nhân lúc người khác không nghe thấy hỏi Hứa Hân: “Vợ lão nhị à, chúng ta thật sự báo công an sao?”
“Báo, nếu không báo bọn họ sau này còn sẽ còn đến làm loạn.” Hứa Hân nói xong mẹ Thiệu liền nhíu mày nói: “Vậy danh tiếng của Mỹ Lan chẳng phải là bị hủy rồi sao?”
“Hủy gì ạ, chuyện này là bọn họ ức hiếp trước, đến lúc đó mọi người cũng không trách lên người Mỹ Lan đâu. Nếu thực sự không được thì con dẫn Mỹ Lan lên thành phố tìm công việc, sau đó khẳng định có thể gặp được một người đàn ông bằng lòng vì cô ấy mà tiêu rất nhiều sính lễ.” Hứa Hân vẫn luôn có một cái ý nghĩ rất là nữ cường, tuy rằng nói như vậy có thể là hám của, nhưng cô vẫn cảm thấy nếu như một người đàn ông cùng với người nhà họ thật sự muốn cưới một cô gái về, còn đối với cô ấy tôn trọng như vậy sẽ cố gắng hết sức hoàn thành thứ mà cô ấy muốn, dù sao cũng là kết hôn mà, nữ nhân đem cả đời cho họ, thì tùy hứng một chút là điều đương nhiên.
Nhưng mà cũng không phải là để bọn họ khuynh gia bại sản, chỉ có điều là cố hết sức mà thôi. Nhưng có những người như Mã gia này sẽ không chịu lấy ra một đồng nào, vì bọn họ là muốn  lấy được tiền từ một người con gái mà thôi.
Mẹ Thiệu vừa nghe vừa gật đầu, coi như ngầm thừa nhận rồi, mà Thiệu Mỹ Lan cũng là muốn đi khỏi thôn này. Tất nhiên không phải là vì tìm nhà chồng gì, cô muốn đến lúc đó thi lên đại học, sau đó có thể trở thành một sinh viên vẻ vang.
Mà người nhà Mã gia cũng sợ rồi, bọn họ cảm thấy thật sự đợi công an đến tất sẽ chịu thiệt, vì thế trong lòng nảy sinh muốn rút lui.
“Thiệu Mỹ Lan tôi sẽ đợi xem cô tìm được thằng nào giàu cưới cô… Ha ha…” Mã Chính Minh hừ một tiếng rồi quay người đi, mà bố mẹ hắn cũng hừ tiếp một tiếng rồi theo sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play