Thường thì huấn luyện đã cực khổ lắm rồi, sau đó còn phải chạy về thì nhất định sẽ cần nghị lực rất lớn nhỉ?
Nhưng đối phương giống như không có chuyện gì cả, động tác cực kỳ mau lẹ, qua lại như một cơn gió.
Hai ngày nay Hứa Hân cảm thấy mệt mỏi, sau đó bị Thiệu Kiến Quốc làm cô hoàn toàn như kẻ tàn phế.
Cái này cũng không thể trách cô, hoàn toàn không biết phụ nữ và đàn ông chịu khó quá một chút cứ như hậu di chứng vô cùng nặng vậy, quả thật như biến thành người khác. Ban đầu cô định chịu khó qua ngày này, nhưng buổi sáng tỉnh lại chỉ dọn dẹp cọ rửa một chút phòng đã mệt đến cùng cực, đầu choáng mắt hoa. Không còn cách nào cô đành ngồi xuống vẽ tranh liên hoàn*, không nghĩ tới vẽ đến nửa chừng vẫn phải nằm trên bàn nghỉ ngơi một lát, thật là yếu đến không lối về.
*kiểu vẽ giống truyện cổ tích cho thiếu nhi, mỗi trang là một cảnh và diễn giải nội dung bên dưới.
Mà Thiệu Kiến Quốc cũng như đổi thành người khác, bình thường anh là người rất ổn trọng. Sau khi về nhà là tay khẽ chân khàng, hình như là cố gắng giảm thấp sự tồn tại của mình. Nhưng giờ khác hoàn toàn, trở về cứ như đánh nhau, làm gì cũng nhanh như sắp muốn bay lên.
Sau khi dùng bữa Hứa Hân có chút tiêu hóa kém, sau đó Thiệu Kiến Quốc cũng tốc độ nhanh như chớp dọn dẹp nói: “Em không thoải mái cứ nghỉ ngơi, tháng này anh còn tiền thưởng…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT