“Sao thế?” Thiệu Kiến Quốc nhạy cảm nhận phát hiện trên người cô vợ trẻ tỏa ra cảm giác đau thương, không kiềm được lo lắng hỏi.
“Không sao.” Hứa Hân hẳn sẽ không nói ra, cho dù trong lòng cô có tức giận đến không thở nổi.
Để cho hai ông bà ngồi xuống, sau đó nhắc một chút về cuộc sống thời thơ ấu của mình, hơn nữa còn lôi dưới gầm giường ra một cái hòm, cái đó đều chứa những đôi giày trước kia của cô, vốn nghĩ tìm lấy hai đôi giày tặng cho cô em chồng, kết quả mở ra nhìn vào bên trong phát hiện chỉ còn hai đôi giày không phải quá đẹp, toàn bộ phần da nhỏ khác cũng không thấy nữa.
Cô hít lấy một hơi, đi tới bên cạnh cầu thang hỏi: “Mẹ, giày trên lầu của con ở đâu rồi?”
Khúc Mai nói: “Không phải đều ở trong cái hòm sao?” Nói xong liền buông đồ trong tay đi lên lầu, sau đó nhìn thấy con gái quay người đi vào phòng đối với cái hòm gần như trống không, hỏi: “Mẹ, giày của con đâu?”
“A…, đúng rồi. Mẹ nhớ là em gái con lúc trước nói không có giày để đi, thế nên mẹ liền bảo nó chọn lấy một đôi.”
“Chỉ một đôi thôi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT