Hứa Hân cũng không thèm để ý, trả thù thì cứ trả thù đi!
Nhưng những tiểu chiến sĩ này xui xẻo rồi, bị một bạch liên hoa* làm cho hồn xiêu phách lạc.
Không dễ dàng để vào trong huyện, xe dừng lại, cô vội vã xuống xe. Nhưng đi đến phía trước phát hiện cửa xe trước mặt đã mở rồi, Tống Tiểu Hoa với tư thế thắng cuộc đi xuống, đến bên cạnh cô nói: “Thì ra là em gái nhỏ, chị không biết em ở phía sau chịu lạnh, sao không lên phía trước chen lấn một chút.”
“Tôi thích ở phía sau, mát mẻ, hơn nữa cũng không muốn quấy rầy đến hai người.” Nói xong lời này thì mặt chiến sĩ họ Ngô kia đỏ ửng lên, nhưng Tống Tiểu Hoa ngay lập tức nói: “Em gái em đừng nói lung tung, bọn chị… Bọn chị không có gì cả.”
Liếc cô ta một cái, đây là bắt đầu cấu kết rồi à, chẳng lẽ cô không biết chuyện trong quân đội?
Nhưng Hứa Hân cũng chẳng muốn nhắc nhở cô ta, để xem cô ta có thể thông đồng được bao nhiêu việc.
Không nói nhảm với cô ta nhiều, liền đi về hướng trong huyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play