Nhưng nghe Trương Tú Lan nói như vậy, cô liền hồ đồ. Trong lòng cảm thấy ngọt ngào, có thể Thiệu Kiến Quốc có tình yêu đối với mình đi. Nghĩ như vậy tim liền đập nhanh hơn.
“Em dâu, em dâu, em làm sao vậy?” Trương Tú Lan gọi cô đang thất thần, thấy cô xấu hổ liền không nhịn được cười lên.
Hứa Hân quẫn bách nói: “Chị dâu, xe sắp đến rồi, số tiền này chị nhất định phải cầm lấy, không được khách khí với em. Vốn dĩ phải đích thân đến bệnh viện thăm anh rể, nhưng phải chăm sóc đứa bé, qua mấy ngày nữa có thời gian em sẽ đi.
“Được, vậy chị đi trước, em dâu, làm phiền em rồi.” Trương Tú Lan có lẽ cũng muốn quay về bệnh viện nhanh chút, sợ Triệu Kiến Minh đợi lâu, vậy nên nhìn con gái một cái liền lên xe đi rồi.
Thực ra Hứa Hân cũng rất sợ trông trẻ nhỏ như thế này, dù sao cũng quá nhỏ. Lúc trước chưa từng trông trẻ nhỏ như vậy, đứa con nuôi kia lúc đến nhà cô cũng đã hai tuổi rồi, còn rất khoẻ mạnh. Đứa trẻ trước mặt này là một bé gái còn rất nhỏ, vậy nên bế rất cẩn thận, trước tiên bế đứa bé vào phòng, sau đó mới phát hiện không biết từ lúc nào nó đã tỉnh rồi, khuôn mặt nhịn đến đỏ nhưng lại không khóc.
Hứa Hân bị doạ một trận, nhanh chóng ôm đứa trẻ đong đưa, không lâu nó mặc dù không khóc nhưng cũng không ngủ. Cô thấy đứa trẻ này nhất định là có chuyện gì, có phải là tè dầm rồi không.
Mở chăn đang bọc đứa trẻ ra nhìn một cái, còn không đúng sao, đều có mùi rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play