Sau đó Triệu Hách nói cho Hứa Hân nghe chút chuyện ở kiếp trước. Hóa ra Tống Tiểu Hoa và Triệu Văn Thành biến thái như vậy, vì tiền mà dẫm đạp nhân tính đến mảnh vụn cũng không còn.
Sau khi biết Hứa Hân không để lại tài sản cho Triệu Hách sau khi chết, hắn đã bị đánh mắng, nói hắn không làm được việc tốt, và Hứa Hân không để lại cho hắn cái gì, quả thực chính là phế vật. Nhất định là hắn làm không đúng, nếu không tại sao đồ vật lại không giao cho con trai cả của mình mà lại giao cho cô nhi viện?
Theo lời Triệu Hách, hắn gần như choáng váng, bởi vì trước đây đối với hắn tốt vậy mà giờ hoàn toàn thay đổi, nơi nào có chút bất bình, bộ dáng muốn bên cạnh hắn cũng không muốn, thậm chí là người xa lạ cũng không bằng.
Đây là đả kích rất lớn đối với hắn, khiến hắn bắt đầu nghĩ lại rốt cuộc cha mẹ có thật sự yêu mình hay không.
Hứa Hân nói: “Kỳ thật ta sớm đã nhìn ra con càng ngày càng xấu xa, cũng không đơn thuần tốt đẹp như khi còn nhỏ, cho nên tạm thời tính chuyển tài sản cho cô nhi viện, nghĩ chờ qua mấy năm nhìn lại xem con có thể thay đổi hay không. Nếu thay đổi, tài sản ta đều để lại cho con, nếu không thì vẫn vậy, giao tài sản cho cô nhi viện. Nhưng không ngờ con còn chưa thay đổi, đã bị các người ba miệng một lời liên hợp giết chết.”
“Không, con không…… con không muốn giết người. Thậm chí còn không nghĩ tới bọn họ sẽ giết người. Người nuôi bọn họ vẫn luôn là người, không ngờ lá gan họ sẽ lớn như vậy.”
“Sau thì sao?” Hứa Hân nhàn nhạt hỏi, giống như đang nghe kể chuyện cũ của người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT