Hứa Hân tức giận suýt thì phun máu, chỉ vào Hứa Bân nói: “Có phải anh cảm thấy chính mình rất vĩ đại không, giống như là Đức Cha vậy, trước đây đến cả Tống Tiểu Hoa anh cũng không đối xử công bằng, bị đùa giỡn đến xoay vòng vòng, bây giờ lại ôm con của cô ta đến làm phiền em. Đúng, em cùng đứa bé này có một chút quan hệ huyết thống, nhưng không có nghĩa là em có nghĩa vụ phải nuôi nó.”
“Em gái em sao vậy, nó vẫn là đứa bé mà. Lỗi lầm của ba mẹ không nên áp đặt lên người bọn nhỏ, em làm sao mà giác ngộ kém vậy.”
“Anh giỏi thì anh nuôi đi.”
“Nhưng, anh nuôi không nổi.”
Có lẽ là do bọn họ cãi nhau quá gay gắt hai đứa bé đều khóc lên, âm thanh một cao một thấp nghe vô cùng dọa người.
Hứa Hân cảm thấy đầu mình đau quá, khoát tay áo nói: “Phòng bếp có nước ấm có sữa bột, anh đi mà pha đi. Bình sữa cũng có, từ lúc em sống lại mới chỉ dùng qua hai lần, anh cho nó ăn xong rồi thì trả nó về chỗ cũ đi.”
“…” Hứa Bân thấy em gái mình không nói hai lời quay về phòng ngủ, chỉ có thể tự mình ra tay pha sữa cho đứa bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT