Vừa khóc vừa kể, cô thấy xe của Hứa Bân từ bên ngoài tiến vào chỉ là mọi người còn chưa thấy, khóc xong rồi nói tiếp: “Sau đó là chuyện vài ngày trước, một đám người xa lạ tìm đến còn nói trong nhà gặp khó khăn, con họ cần cưới vợ mà không có tiền cho nên nhờ tôi giúp đỡ. Được, tôi giúp, giao cho họ hơn 10 đồng, chuyện này mọi người đều có thể làm chứng đi? Nhưng họ vẫn không hài lòng, còn đánh tôi một bạt tai. Nếu không phải là chị Quách giúp, có thể tôi đã bị đánh chết rồi, mấy chuyện này các người cũng không phải không biết.”
Hứa Hân cũng không để cho người khác giải thích tiếp tục nói: “Một đám người xa lạ chạy đến nhà anh khi dễ anh, đòi tiền anh, nhận người thân với anh, không đồng ý họ liền gọi thiên lôi xuống sát phạt, trên đời này nào có đạo lí như vậy? Lúc đó tôi đuổi người ra ngoài có sai không? Nhưng họ lại tìm đến nhà họ Hứa, cuối cùng anh trai tôi phải an bài cho Tống Tiểu Hoa một công việc. Những đứa con nhà họ Hứa chúng tôi, từ nhỏ đã biết ba là người công chính nghiêm minh, cho nên rất coi trọng quyết định của họ. Tống Tiểu Hoa nói kí túc xá nhà ăn cần phải thu thập hai ngày nên cô ta muốn ở lại đây hai ngày, có điều bởi vì là người xa lạ tôi cảm thấy sợ nên gọi anh trai đến. Lúc đó tôi nói với cô ta, đồ vật trong nhà tôi không được động đến, việc cũng không cần cô ta làm, chỉ cần ngoan ngoãn hai ngày thì có thể trở về kí túc xá rồi. Nếu chưa ăn cơm tôi có thể gọi cơm đến, tôi cảm thấy đối xử với người xa lạ như vậy tôi đã làm rất tốt rồi. Chính trị Viên, anh nói xem?”
Chính trị viên Trình không nói chuyện, rút điếu thuốc ra.
Mà Hứa Hân biết hắn đoán chừng không tin nhưng vẫn tiếp tục nói: “Được, bây giờ nói cô ta vì sao lại khóc. Tối qua tôi đã nói với cô ta không cần vào phòng bếp động vào đồ của tôi, nhưng cô ta vẫn vào, kết quả…… tôi nói hai câu liền không vui, sau đó khóc. Sáng nay tôi còn chưa tỉnh dậy, cô ta đã mách lẻo với anh trai tôi, còn lấy lọ dưa muối tôi đích thân muối làm cho anh trai tôi ăn. Tự tôi không biết làm à?”
“Cô ấy cũng là làm bữa sáng cho cô, tất cả đều biết cô không biết nấu cơm.” Tôn Tú Phương nhân cơ hội nói thêm vào.
Hứa Hân lau nước mắt, nhìn thẳng vào cô ta, dùng thanh âm bất lực nói: “Lúc tôi ở nhà từ trước đến nay không cần làm những thứ này, nhưng sau này tới đây tôi vẫn luôn học hỏi, những việc này có phải học một ngày liền giỏi được đâu? Vất vả lắm mới coi như quen thuộc một chút. Nhưng các người xem cô ta làm được cái gì?”
Xách túi đồ, vừa mới mở cửa bước vào phòng, thấy anh trai Hứa Bân đứng đó bước đến nhận túi đồ trong tay cô, tai bất giác ửng đỏ, nhìn đến cũng có chút ngại ngùng.
Phải, chính là hiệu quả này, Hứa Hân mở cửa khiến cho nhóm người chính trị Trình đi vào, chỉ vào phòng bếp nói: “Các người xem, cô ta một người thôn quê đến cả bếp lò cũng không biết dùng, cho nên biến cả bếp đầy khói bụi, khói nghi ngút một vùng, Đúng thật là nấu cháo, nhưng cũng thật biết gạo không phải là công sức của nhà họ hahaha.” Bước qua nhấc cái nồi lên đưa cho mọi người nhìn, một nồi cháo lớn nấu thành đặc sệt, bởi vì để lắng đọng một ngày rồi nhìn càng thêm dính chặt.
“Cháo này, khoảng chừng đủ cho bảy tám người ăn đi? Nhưng cái này là gạo, dùng để nấu cơm rất ngon, thật là phá sản.” Nhìn ra nét mặt đen thui của những người phụ nữ, cuối cùng nhíu mày, biểu cảm như vậy không biết là người từng trải hay là căm hận.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT