Trên đường trở về, Tống Vũ Sênh vẫn sử dụng quân cờ truyền tống, cô nhìn thiếu niên bên cạnh, nhân lúc cậu ấy không đề phòng lập tức dùng một chiêu đập vào động mạch cảnh của cậu ấy.
Cô không định coi quân cờ truyền tống là bí mật không thể nói ra, nhưng ngoài những nhân vật quan trọng như Phùng Nhuệ, Cố Niệm Vân, cô không định chủ động lộ ra, nên đành để Phương Kỳ Văn chịu chút đau khổ.
Huyết áp giảm khiến Phương Kỳ Văn rơi vào trạng thái hôn mê ngắn, còn Tống Vũ Sênh thì cõng cậu ấy trên lưng, bước qua tấm gương truyền tống.
Những người đang tụ tập nói chuyện đồng loạt im lặng, cùng hướng ánh mắt về phía Tống Vũ Sênh đang cõng thiếu niên khó phân biệt nam nữ trên lưng, sắc mặt mọi người khác nhau, nhưng phần lớn là ngạc nhiên xen lẫn chút mập mờ.
Ánh mắt của Tống Vũ Sênh lướt qua mọi người, cuối cùng dừng lại trên người Tưởng Ngự, người luôn nhìn cô chằm chằm.
Cô hơi nhướn mày, nói: “Tụ tập đông đủ thế này, đang họp à?”
Người trong lều không trả lời, nhưng Chu Mẫn Di vừa vén rèm bước vào thì bắt kịp lời cô mà đáp: “Cô về đúng lúc lắm, việc này không có cô tham gia thật sự không được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT