Ngày tận thế là như vậy, lương thực không chỉ có thể cứu mạng, mà còn có thể đổi lấy tài nguyên.
Cô thậm chí có thể dự đoán được người phụ nữ kia mang theo mấy vạn tấn lương thực, có thể nhận được đãi ngộ như thế nào ở căn cứ khác.
Con người có thể ích kỷ, nhưng không nên để năm mươi vạn người sống sót còn lại ở thành phố C phải gánh chịu.
Cửa vừa mới đóng lại, người lính phụ trách kỹ thuật thông tin liền không nhịn được lên tiếng nói: “Đoàn trưởng...” Phùng Nhuệ tức giận “hửm?” một tiếng.
Kỹ thuật viên sợ hãi rụt cổ lại, nhưng vẫn dũng cảm bày tỏ ý kiến của mình: “Đoàn trưởng, anh không nghi ngò là do cô ấy tự biên tự diễn một màn kịch hay sao?”
Phùng Nhuệ đang tức giận, nhất thời không hiểu được anh ta đang nói ai, đợi đến khi phản ứng kịp, lập tức càng thêm tức giận, anh ấy vỗ một cái vào sau gáy kỹ thuật viên, may mà đã kịp thời thu lực lại, nếu không thì cái tát này có thể trực tiếp đánh cho sau gáy kỹ thuật viên lõm vào.
“Nếu như cô ấy là loại người như vậy, thì sẽ không dâng hiến vô điều kiện nhiều lương thực như vậy cho căn cứ, cậu chưa từng ăn thức ăn của cô ấy sao? Mấy ngày trước cậu cứ nói là bị nóng trong người, thì dưa chuột mà cậu đổi ở điểm đổi vật tư là từ đâu ra? Cậu…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play