Cố Thân Lan giơ đồng hồ trên tay lên nhìn một cái, nói: "Đã ba giờ rồi, lát nữa tôi chạy một chuyến vậy, cô nghỉ ngơi sớm đi." "Không sao, còn một số lưu ý về thuốc men cần phải dặn dò trực tiếp." Dù sao thì hôm nay cô cũng không ra ngoài làm nhiệm vụ, tinh thần còn rất tốt, cũng không cảm thấy mệt.
Cố Thần Lan đặt tay lên vai cô, vẻ mặt có chút phức tạp.
Tống Vũ Sênh hỏi: "Sao vậy?" "Khâm phục cô, bác sĩ Tống, lại cứu sống được hai mạng người." Anh hít sâu một hơi, nói: "Rõ ràng người trong phòng ngủ không phải là vợ tôi, nhưng vẫn không nhịn được mà hồi hộp, may mà ca phẫu thuật diễn ra suôn sẻ, bác sĩ quả nhiên là một nghề nghiệp vĩ đại."
Tống Vũ Sênh mỉm cười nói: "Đúng vậy, học y là như vậy đấy, sẽ chứng kiến rất nhiều trường hợp bất lực, cũng có thể giải cứu người khác khỏi hoàn cảnh khó khăn. Nghĩ kỹ lại, tôi thật sự rất thích nghề nghiệp này."
Trở lại tầng 28, Tống Vũ Sênh chọn một ít thuốc bổ trợ hồi phục trong kho, lại lấy thêm hai chai thuốc kháng viêm giảm đau và một bộ dụng cụ truyền dịch dùng một lần.
Lúc quay lại, cô không để Tiểu Cát và Cố Thần Lan đi theo, tự mình xuống dưới.
Cô pha xong thuốc rồi treo chai thuốc vào móc treo trên tủ quần áo, nói: "Chai này truyền xong thì thay chai khác, sau khi kết thúc thì rút kim ra ấn giữ cầm máu là được, anh biết rút kim chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play