Cảnh Vân Chiêu luôn bình tĩnh và điềm đạm, bộ dáng nghiêm túc này khiến không ít người trong lòng đều toát ra một cảm giác nha đầu này không chừng là một cao thủ.
Hầu hết các y sư trong phòng đều có thể phân biệt được những thứ trên bàn, nhưng yêu cầu về thời gian thì bất đồng.
Không có nhiều người nhanh và chính xác như Cảnh Vân Chiêu, và họ phải thừa nhận rằng mặc dù y thuật của Cảnh Vân Chiêu vẫn còn là một ẩn số, nhưng vẫn có thể khẳng định, thị lực và khứu giác của cô người bình thường không thể so sánh được, với kỹ năng này, cho dù không thể làm một y sư, vẫn có thể làm giám định sư dược liệu.
Huống chi, cô còn nhận thức nhân vật như Từ lão.
Nếu là có thể được Từ lão chỉ điểm vài phần, trở thành một dược sư, về sau cũng là tiền đồ vô lượng.
Mặc dù y thuật là quan trọng nhưng phụ nữ khéo léo khó có thể nấu cơm mà không có gạo, tương tự như vậy dược liệu là gốc, đạo lý này tất cả mọi người đều hiểu rõ.
Chờ Cảnh Vân Chiêu chuẩn bị hoàn thành trận tỷ thí này thì chủ nhiệm Lưu mới tiến hành được một nửa, ngoài dược liệu ra, trên bàn còn có rất nhiều dụng cụ mà anh ta sử dụng, mùi cháy khét khiến các y sư khác đều phải cau mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT