Lời nói của Đường Tử Hoa tuy nói là nghiêm khắc, nhưng Cảnh Vân Chiêu cũng nhìn ra được, cậu ta đối với Hà Gia Tư này vẫn có vài phần che chở.
Trước mắt trong lớp trừ chỉ có bốn người bọn họ, Đường Tử Hoa lúc này mới quát lớn với Hà Gia Tư, nếu các bạn học khác tới, Đường Tử Hoa chỉ thấp giọng cảnh cáo một phen mà thôi.
Bất quá thái độ Đường Tử Hoa cũng nằm trong dự kiến của Cảnh Vân Chiêu.
Dù sao bọn họ tuy rằng không phải quan hệ bạn trai bạn gái, nhưng xác thật cũng là cùng nhau lớn lên, thanh mai trúc mã, nếu Đường Tử Hoa chỉ trách cứ Hà Gia Tư mà không có một chút mềm lòng, vậy cô thậm chí cũng phải hoài nghi Đường Tử Hoa này có tim hay không.
"Cảnh Vân Chiêu, ngại quá, làm cậu bị hiểu lầm." Đường Tử Hoa áy náy nói.
Cảnh Vân Chiêu ngước mắt, ánh mắt mang theo vài phần lạnh nhạt: " Đây là lần đầu tiên, tôi sẽ không so đo, nhưng tôi hy vọng lần sau có người sẽ không nói năng vô lễ như vậy, tôi không đáp trả không có nghĩa là tôi không biết tức giận, nếu chọc giận tôi, mặc kệ cậu là ai, từ đâu đến thì nên trở về nơi đó, xin lỗi tôi không phụng bồi!”
Nói trắng ra là, Đường Tử Hoa nếu cậu không thể quản lý tốt người của cậu, bệnh này cô cũng không trị nữa.
Là bác sĩ cũng phải có chút tính tình, tùy ý để người bệnh làm ầm ĩ đó là thánh mẫu, đánh tiếc cô không phải.
Sắc mặt Đường Tử Hoa cứng đờ, sau đó nhịn không được lộ ra một tia cười khổ: "Cậu yên tâm, lần sau mà như vậy tớ cũng sẽ không cho cậu ấy mặt mũi nữa."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play