Cảnh Vân Chiêu sửng sốt một chút, nghe được ba chữ Hương Hải Lâu, lập tức lắc lắc đầu: "Cảm ơn ý tốt của cậu, tớ vẫn nên về nhà làm dược thiện cho Tô Sở thì hơn, đồ ăn Hương Hải lâu dù sao cũng có chút dầu mỡ."
Tô Sở chớp chớp mắt, đột nhiên cảm thấy lời này có chút không đúng, vừa rồi thời điểm mình nhắc tới hai chữ " Dầu mỡ" dùng giọng rất nhỏ, Cảnh Vân Chiêu thế mà vẫn nghe được?
"So với đồ ăn bên ngoài, tớ càng chờ mong đồ Vân Chiêu làm hơn, lần này cho tớ nếm chút tay nghề của đầu bếp Cảnh đi!" Tiêu Hải Thanh tiến tới ôm cổ Cảnh Vân Chiêu cười hì hì nói.
"Em đồng ý! Em càng muốn ăn đồ ăn của chị họ làm hơn!" Tô Sở cũng híp mắt cười nói.
Vui đùa cái gì vậy? Đi Hương Hải lâu? Vậy chẳng phải còn phải đi cùng nữ sinh tên Gia Tư kia sao? Cũng không phải là con nít, lại chỉ thích ôm nam sinh khác làm nũng, ghê tởm chết mất, ai biết được đến lúc đó ăn được bao nhiêu rồi lại nôn ra.
Ba nữ sinh đều cự tuyệt, Cam Cẩn Thần thấy vậy càng vui mừng buông tay, tỏ vẻ mình tôn trọng ý kiến của các bạn học nữ. Sắc mặt Đường Tử Hoa cứng đờ, không nghĩ mình có thể bị từ chối dứt khoát như vậy.
Nhưng giáo dưỡng của cậu không cho phép cậu tức giận, cười cười: "Vậy có lẽ cậu làm cơm rất ngon, lần sau có cơ hội tớ phải nếm thử mới được."
Cảnh Vân Chiêu cười cười, xinh đẹp nhưng lại có chút xa cách.
"Cậu tên Cảnh Vân Chiêu?" Nữ sinh phía sau Đường Tử Hoa đột nhiên đứng dậy: "Tớ tên Hà Gia Tư, thật vui khi được quen biết cậu, cậu rất xinh đẹp đấy!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT