Y thuật của Nguyễn Hiếu Hà rất tốt, Cảnh Vân Chiêu sẽ không ngu ngốc đến mức bày ra trước mặt cô, từ lâu cô đã đoán được Nguyễn Hiếu Hà sẽ kiểm tra nó trong quá khứ, vì vậy cô không đầu độc Kiều Hồng Diệp quá nhiều. dọc đường đi, chất độc gần như đã lắng xuống, khả năng có thể tìm thấy là không cao.
Chắc chắn rồi, Nguyễn Hiếu Hà không thấy có vấn đề gì ở Kiều Hồng Diệp, sắc mặt bà ta mới tốt hơn vài phần, cười cười nói nói: "Không sao đâu, trên thuyền có dược, một chốc dì cho ngươi một chén thuốc, uống xong sẽ tốt."
“Cảm ơn dì Hà.” Trước mặt Nguyễn Hiếu Hà, Kiều Hồng Diệp ngoan ngoãn như một con mèo.
Không chỉ cô ta, mà cả người đàn ông bên cạnh Cận Dịch Nhiên cũng lịch thiệp, thân sĩ.
Đây không phải là lần đầu tiên Cảnh Vân Chiêu nhìn thấy Cận Dịch Nhiên, nhưng số lần cũng rất ít, thậm chí thời gian trôi qua kể từ lần gặp trước, khá lâu làm cô gần như đã quên mất người đàn ông này rồi.
Cận Dịch Nhiên nhìn khá soái khí, nhưng khí chất u ám tà khí, toàn thân tản ra một hơi thở âm u, ánh mắt sắc bén, người tuy là đẹp trai nhưng mà Cảnh Vân Chiêu cảm thấy so với Thiếu Vân thì kém xa. Thiếu Vân là quân nhân, một biểu tình giống nhau, Thiếu Vân nghiêm túc còn Cận Dịch Nhiên có thêm vài phần tà khí, cho dù diện mạo có tốt, có mặc tây trang vẫn đầy mùi tặc khí.
Cận Dịch Nhiên cười cười: "Cảnh tiểu thư quá nhiên là cốt khí, vì anh họ mà nguyện ý ngạo hiểm, làm tôi bội phục cực kỳ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT