Hắc Đế có thể học nói chuyện, nhưng rất ít mở miệng. Lúc này đang ngoan ngoãn đứng trong lãnh địa nhỏ bé của mình, bất động như một hiệp sĩ bóng đêm.
Cảnh Vân Chiêu và Lê Thiếu Vân trò chuyện một lúc, nhưng thời gian trôi qua, điều nên đối mặt vẫn phải đối mắt, bởi vậy cô căng da đầu đi vào phòng tắm. Chờ cô đi ra ngoài, trên người còn mờ hơi sương, mái tóc ướt đẫm đang dùng khăn lau. Trên người mặc một cái áo tắm dài bọc đến kín mít. Ánh mắt Lê Thiếu Vân dán chặt vào người cô nóng bỏng, làm cô cả người nổi da gà.
Đèn trong phòng sáng choang, gương mặt Cảnh Vân Chiêu ửng hồng, so với ngày thường nhiều hơn vài phần kiều diễm quyến rũ. Cảnh Vân Chiêu không biết phải nói gì, Lê Thiếu Vân đột nhiên đưa tay kéo tấm rèm bên cạnh, che Hắc Đế lại.
“Anh làm gì vậy?"
Lê Thiếu Vân kéo cả người đứng trước mặt: “Bộ dạng em như thế này chỉ có thể để anh xem."
Cảnh Vân Chiêu tim nhảy loạn, dở khóc dở cười: "Nó chỉ là một con chim."
“Chim cũng không được, nó là chim trống.” Lê Thiếu Vân trêu ghẹo, sau đó lấy khăn tắm trên tay, lau lau mái tóc ướt của cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT