Cảnh Vân Chiêu nhìn một đám người già đang huyên thuyên trước mặt mình, nháy mắt nhìn thấy chiến hỏa lại đốt lên đầu cô, thở dài bất lực.
Một người trong đó mở miệng nói, những người khác uống mấy ngụm trà, lẳng lặng chờ: "Cảnh Vân Chiêu, nếu Lê tướng đã cho ngươi cơ hội giải thích, vậy ngươi nói đi, nhưng ngươi đừng có ý đồ đem trách nhiệm đẩy lên người người khác, các y sư ở đây đều là nhân chứng, không có khả năng tất cả mọi người hợp lực oan uổng ngươi."
Bộ dạng của cả một đám giống như một đám hoàng thượng ngồi bàn luận chính sự.
“Các vị đã cho tôi một cơ hội để nói chuyện, vậy thì thứ cho tôi mạo phạm. Thích lão đúng là do tôi toàn quyền phụ trách, chuyện nên phụ trách tôi sẽ chịu trách nhiệm, nhưng... Theo tôi được biết, các vị cũng có người đặc biệt tìm danh y đến xem bệnh cho Thích lão, nhưng vì cái gì mà nhiều năm bệnh của lão gia tử không có chút thuyên giảm nào?"
"Trước khi tôi đến, những loại thuốc mà Thích lão sử dụng đều là thuốc giảm đau do công ty của tôi sản xuất. Các vị biết rõ mỗi ngày Thích lão trôi qua trong đau khổ, mà một bên vẫn cưỡng chế y sư cố gắng giữ mệnh, tuy nói là vì nước vì dân, nhưng không khỏi quá mức tàn nhẫn."
Vì nước vì dân đúng là cao thượng, nhưng nói trắng ra, chỉ là bọn họ lo lắng trong số bọn họ có người có mưu đồ, không có ai trấn áp thì sinh biến, đến lúc đó giang sơn khó khăn lắm mới ổn định lại loạn lên.
Cho nên nói, vẫn là vì lợi ích của đám người này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play