Nhưng bây giờ cô gái nhỏ này có vẻ khác thường, ông cảm thấy có chút kỳ quái: "Ngươi là tiểu y sư mới tới?"
Cảnh Vân Chiêu dừng động tác nơi tay lại, cười cười gật đầu.
Thích Dụ Quốc sắc mặt tức khắc lạnh xuống dưới.
Y sư a ... Tất cả đều là một đức hạnh, muốn ông sống, cho dù ông sống thống khổ cỡ nào đi nữa.
Ông trước nay thật sự không sợ đau, còn nhớ rõ mấy chục năm trước ông bị địch bắt, địch hành hạ bằng sắt nung đỏ, ông còn không sợ, ông thậm chí không kêu la một lời, đó là niềm tự hào, đau đớn đó là kiêu ngạo của ông, nhưng hiện tại thì khác rồi, xương cốt chịu không nổi. Ông cũng muốn vì quốc gia mà tồn tại, nhưng không phải bằng phương pháp này. Ông tình nguyện bị quân địch giết chết ngàn vạn đao cũng không muốn bị một đống người nhét cho ông một đống dược liệu.
Thích Dụ Quốc lập tức tức giận: “Cút đi."
Vẻ mặt của Cảnh Vân Chiêu vẫn như cũ: "Có vẻ như ngài không muốn ăn? Vậy thì tôi sẽ tự đi, nhưng quanh khu này cũng không có cửa hàng, muốn ăn chỉ có thể chờ đến buổi tối."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT