Từ Nguyên Thừa hối hận không thôi, biết vậy chẳng làm, ước gì có thể quay ngược lại thời gian, chỉ tiếc hiện thực hung hăng vả mặt hắn. Đối với Cảnh Vân Chiêu hắn nửa câu cũng không thể cằn nhằn, răn dạy, chỉ có thể trừng mắt nhìn Lê Thiếu Vân, chỉ tiếc trước mặt tên đó, hắn cũng không có biện pháp gì.
Liếc nhìn căn phòng, trái tim hắn lại hung hăng bị kích thích một phen.
Áo khoác của Lê Thiếu Vân vẫn vứt trên mặt đất, giường trống trơn, ga trải giường lộn xộn, chăn bông trượt xuống đất, trông ... giống như một trận đại chiến.
Giọng nói phát ra như bị ai bóp nghẹn: “Thiếu Vân, ra ngoài tập thể dục buổi sáng với tôi."
Lê Thiếu Vân rất thản nhiên: “Được thôi.”
Cảnh Vân Chiêu nói với theo đằng sau: "Cậu hai, tối hôm qua sao cháu không liên lạc được với cậu? Hải Thanh đâu rồi? Cậu ấy có sao không?"
Từ Nguyên Thừa cố nặn ra một nụ cười: “Xảy ra chút tai nạn ngoài ý muốn, điện thoại của cô ấy bị hỏng, cậu không cẩn thận bị khóa ở trong xe, cho nên không nghe điện thoại của cháu, Tiểu Chiêu cháu yên tâm, cô ấy không sao, cậu ... cậu.... xin lỗi cháu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT