Nước mắt Nguyễn Hiếu Hà không ngừng rơi xuống, khóc đến đáng thương, làm người khác đau lòng nhưng trong đó không có Cảnh Vân Chiêu và Lê Thiếu Vân.
Hai người bọn họ đều có một điểm chung, máu lạnh vô tình. Sẽ không bao giờ bị người giả dối, chấp mê bất ngộ đả động.
"Hiếu Hà, Tiêm Lan không còn nữa, cô cảm thấy tôi còn có thể giống như trước đây sao? Cô hiện tại không quá già, hãy tìm một người tốt mà gả đi, sinh một đứa con thuộc về chính mình mới là theo lẽ thường, không cần bị một cặp ba mẹ kia khống chế."
Cảnh Thiên Dật lắc đầu, lần này hắn rời đi không hề lưu luyến."
Sau lưng, ánh mắt của Nguyễn Hiếu Hà từ từ chuyển từ buồn bã sang phẫn uất và cố chấp.
Bà đã đợi hai mươi năm, mà hắn vẫn vậy.
Bà chỗ nào không tốt? Xét về ngoại hình, diện mạo bà tự hỏi mình xinh đẹp hơn Từ Tiêm Lan rất nhiều. Xét về năng lực, cô cũng biết y thuật, cũng có thể cùng hắn bên nhau, nói chuyện. Xét về phẩm tính, bà chưa từng làm chuyện gì vấy máu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT