Trong lòng Đỗ Lâm nghĩ, người Lê Thiếu Vân chờ hẳn không phải là học sinh, rốt cuộc có thể liên quan tới y thuật chắc chắn phải là một người lớn mấy chục tuổi, có lẽ là giáo viên trong trường nói không chừng.
Đang đứng suy nghĩ rối rắm một hồi lâu, lại nhìn thấy Lê Thiếu Vân đột nhiên cất bước hướng một bóng người đi tới.
Hai mắt sáng ngời, anh ta cũng xoay người nhìn chằm chằm, nhưng vừa nhìn thấy, nét tươi cười trên mặt nháy mắt đóng băng lại, biểu tình cực kỳ đặc sắc, không chỉ là anh ta, đến cả khóe miệng tài xế cũng run rẩy, hiển nhiên cảm thấy lời nói vừa rồi của Lê Thiếu Vân không hề đáng tin.
"Lê tiên sinh?" Cảnh Vân Chiêu trước mắt tối sầm lại, ngẩng đầu nhìn người đàn ông ngăn trở đường đi của mình, lộ ra vài phần kinh ngạc.
Bên ngoài Lê Thiếu Vân chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, mơ hồ có thể nhìn ra cơ bắp cánh tay, lông mi vừa dài vừa đen hạ xuống, một đôi mắt giống như trời sinh mang theo ý cười, làm người khác lóa mắt.
Khóe miệng Lê Thiếu Vân hơi nhếch lên, Cảnh Vân Chiêu liền cảm thấy người đàn ông này giống như phát sáng, quá mức thu hút sự chú ý của người khác, đặc biệt là ở nơi cổng trường thế này, nữ sinh ở độ tuổi này đều đối với người khác giới mang theo vài phần cuồng si, cô không muốn vừa mới thoát ra khỏi một lời đồn lại rơi vào một lời đồn khác.
Thân mình lùi về phía sau vài bước, bảo trì khoảng cách an toàn.
Trong mắt Lê Thiếu Vân kinh ngạc một phen: "Bạn học Cảnh, có thể mượn một chút thời gian của em được không?". Cảm giác được ánh mắt của mọi người xung quanh, Cảnh Vân Chiêu nhíu mày gật gật đầu, bình tĩnh lên xe.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play