Cảnh Vân Chiêu không khỏi bật cười, có vài người bạn như thế này, cô thật hạnh phúc, cho dù muốn giữ xụ mặt cũng không làm được.
Không bao lâu sau xe dừng lại, chiếc xe của Cảnh Vân Chiêu đã thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người, đặc biệt là ngoi ra bốn cô gái nhỏ xinh đẹp, thu hút ánh nhìn.
Gần Ngự Thiên Tiên có một bãi đậu xe lớn, có một trung tâm mua sắm gần đó, phụ cận lớn lớn bé bé cũng tầm mười mấy nhà hàng lớn nhỏ, con đường này tản ra mùi rượu nhàn nhạt, mũi thính như Cảnh Vân Chiêu nghe rất nồng.
Từ sáng sớm Cảnh Vân Chiêu đã đề cập trước với Đỗ Lâm, nên sau khi vào nhà hàng, nhóm các cô được đưa thẳng lên đại sảnh trang nhã trên lầu, một lúc sau Đỗ Lâm xuất hiện trước mặt cô.
Cảnh Vân Chiêu cũng đã lâu không gặp người, tuy cô đúng hẹn gửi đồ cho Ngự Thiên Tiên, nhưng bởi vì hiện tại cô bao thầu không ít đất đai, gieo trồng rau củ đều hoàn toàn đủ cho Ngự Thiên Tiên, thường thì Đỗ Lâm tự mình cử người tới lấy hàng, không cần cô phải ra tay.
Đương nhiên, Đỗ Lâm cũng có thể trồng rau mà không cần dùng dùng danh nghĩa của Cảnh Vân Chiêu, nhưng hạt giống trong tay Cảnh Vân Chiêu khác với bên ngoài, bằng không đồng dạng thổ nhưỡng căn bản không thể tạo ra nguyên liệu ngon đến vậy được.
Mặc dù không gian trước nay cung cấp dược liệu, nguyên liệu ra bên ngoài luôn ổn định, nhưng sau này, khi cô đến tuổi, hay không thể mở được không gian nữa, cô không hy vọng sản nghiệp của mình chịu ảnh hưởng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play