Ở Tiên Hạc Đường, dứt khoát cấp cho Cảnh Vân Chiêu một gian phòng, nếu ở đây quá muộn, không tiện trở về có thể ở đây ngủ qua đêm.
Một hôm nửa đêm, dược đồng ngoài cửa không ngừng bấm chuông, Cảnh Vân Chiêu biết có bệnh nhân cần cấp cứu, vội vàng đứng dậy vào dược đường. Vừa vào đến dược đường nhìn thấy một đám cả trai lẫn gái đỡ lấy lẫn nhau, trong đó có một cô gái, cả thân mùi rượu xiêu xiêu vẹo vẹo tiến lên. Chỉ vào Cảnh Vân Chiêu: "Cô là y sư? Chữa bệnh cho hắn, nhanh lên."
Theo hướng người phụ nữ chỉ, Cảnh Vân Chiêu nhìn thấy một người đàn ông, cả người run rẩy, trên người mùi rượu nồng nạc hơn cả những người còn lại trong nhóm.
Cảnh Vân Chiêu lập tức bước tới bắt mạch thì phát hiện người này thở nông và chậm, mạch yếu nhưng nhanh, da lạnh và ướt, nếu không được điều trị kịp thời có thể tử vong do suy hô hấp.
Nói một cách đơn giản, uống rượu quá nhiều trúng độc.
Cảnh Vân Chiêu đặt người nằm nghiêng trên mặt đất, làm sạch khoang miệng, sau đó phân phó dược đồng bốc thuốc, sắc thuốc, còn mình dùng ngân châm giảm bớt tình trạng của bệnh nhân.
Tuy rằng bệnh này khá gấp cần phải chữa trị kịp thời, nhưng không phải quá khó khăn, sau khi dược đồng sắc thuốc xong, lập tức cho người đàn ông uống. Một lát sau, bệnh nhân khôi phục vài phần ý thức, bắt đầu không ngừng nôn mửa, hiệu quả này còn hơn cả rửa ruột.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play