Tiêu Đạo An lạnh buốt cả người, thầm trấn an cầu khấn người vợ đã khuất của mình, hắn kiếm được tiền sẽ mua một căn nhà lớn hơn cho con gái, điều này khiến hắn cảm thấy thanh thản hơn rất nhiều.
Cả Cảnh Vân Chiêu và Tiêu Hải Thanh đều đã nhìn được thấu triệt, bề ngoài Tiêu Đạo An giống như là một người đàn ông có tinh thần trách nhiệm, vô cùng coi trọng thân phận người ba này trước mặt người khác. Tuy nhiên đó là bỏ công việc, sự nghiệp ra một bên, hắn mới thực sự xem trong đứa con gái này vài phần, nhưng đụng tới tiền tài, ích lợi, công tác, bất luận kẻ nào ở trong mắt hắn đều trở thành vật phẩm hy sinh.
Không những thế, hắn ta chính là mẫu hình của loại kỹ nữ mà còn muốn lập đền thờ. Hắn rõ ràng làm chuyện có lỗi với con gái mình, nhưng hắn ta cứ phải nhắc đi nhắc lại rằng mình bị ép buộc, bị ép bất đắc dĩ. Chính mình tìm lý do cho hành động của bản thân, tự an ủi lương tâm thối nát của mình. Một khi con gái lại lần nữa ngỗ nghịch hay trái ý hắn, hắn sẽ lại trở nên hung hăng, hùng hổ dọa người.
Nhìn người đàn ông này, Từ Nguyên Thừa cảm thấy cực kỳ khinh thường.
Một người đàn ông thậm chí không thể bảo vệ gia đình của mình có xứng đáng với cái gọi là tiền đồ cùng thành tựu không?
Tiêu Đạo An thiếu tiền, động tác mau lẹ, ngày hôm sau liền vội vàng làm thủ tục cùng Từ Nguyên Thừa, những thủ tục này không khó lắm, trong hai ngày đều hoàn thành, nhìn thẻ ngân hàng nhiều ra 50 vạn, tâm tình như muốn nở hoa, Tiêu Đạo An gần như là như gió muốn mang Giang Dung rời đi.
Nhưng hắn muốn rời đi đâu có dễ, Từ Nguyên Thừa nhìn thấy máy tính và những vật dụng khác trong tay Tiêu Đạo An mà cười lạnh: "Hình như tôi đã nói nếu mua căn nhà này, đồ vật trong nhà này một thứ cũng không thể mang đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT