Từ Nguyên Thừa u sầu mà thở dài vài lần, rồi mới từ trong khiếp sợ khôi phục lại tinh thần.
“Tiểu Chiêu, theo ý của cháu thì làm sao bây giờ?” Từ Nguyên Thừa nghĩ nghĩ, sợ Cảnh Vân Chiêu không hiểu, mới bổ xung thêm: “Nếu Từ Dục là con của anh cả, vấn đề này… chúng ta nên xử lý như thế nào mới tốt?"
Cảnh Vân Chiêu nhướng mày.
"Cậu hai thực sự muốn nghe ý tứ của cháu."
“Đương nhiên.”
Cảnh Vân Chiêu mỉm cười, nhưng nụ cười có phần tàn nhẫn: "Thẩm Hi người này tuyệt đối không thể lưu, bất kể Từ Dục có phải là huyết thống của cậu cả hay không, Thẩm Hi đều sẽ phải chết. Từ Dục đầu óc ngốc nghếch, chỉ dựa vào Từ gia mà huênh hoang. Nếu hắn đúng là con cháu Từ gia, một ngày ba bữa là được, hắn đã bị phế đi rồi cũng chẳng sợ hắn nháo ra được chuyện gì, chỉ cần cho người trông chừng là được. Còn về dì Đồng, dì ấy cũng không hề biết Thẩm Hoằng là con của cậu cả. Cháu đã hỏi qua ý kiến của dì ấy. Lấy tính nết của dì ấy chưa chắc có hứng thú với vị trí Từ phu nhân, dì ấy muốn cùng với cậu cả ở một chỗ hay không đều tùy tiện."
Từ Nguyên Thừa chấn động, hắn không bao giờ nghĩ rằng Cảnh Vân Chiêu, người vẫn luôn cô lập mình với thế giới, lại nói những điều như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play