Ngay khi Phạm Lợi Cần nghe thấy Hoắc Thiên Tiên gọi tên mình, trên mặt nở nụ cười vui mừng, biểu cảm nhu hòa, xem xét vài lần mở há mồm nói chuyện: "Mấy hôm không gặp Hoắc đại tiểu thư, người ta nói con gái mười tám tuổi mau thay đổi, càng lúc càng xinh đẹp a. Hôm nay lễ phục của tiểu thư thật giống tiên nữ.”
Lời khen bất ngờ, Hoắc Thiên Tiên khách khí cười một chút.
Cô không có bản lĩnh nào nào khác, nhưng khả năng nhìn người không ai có thể so sánh được. Đó là lý do cô và Phạm tổng này không hề quen nhau, ngay cả bố mẹ cô cũng không có hứng thú với hắn ta, gặp nhau thì gần chào hỏi là đủ rồi, vậy mà giờ lại chủ động tiến lên nói dễ nghe như vậy, khẳng định không có hảo tâm.
Nhưng ngay cả khi biết Phạm tổng đang âm mưu điều gì, cô cũng không thể nói thẳng, cứ đánh thái cực là được rồi.
“Phạm tổng quá khen, vừa rồi tôi còn cảm thấy như mình đang giọng khách át giọng chủ đâu." Nói xong Hoắc Thiên Tiên còn nháy mắt với Cảnh Vân Chiêu một cái.
Hai người họ là bạn bè, ánh mắt này là để trêu chọc nhau, nhưng Phạm Lợi Cần thấy thì không nghĩ như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play