Cô mang theo vật gia truyền của Cảnh gia, mà năm đó mở ra không gian của lão tổ tông, chỉ có hậu nhân của ông mới có thể mở ra không gian. Mà Cảnh Hạc trong không gian là lão tổ tông của hai nhà Từ - Cảnh.
Bây giờ cô đã gánh vác di huấn tổ tiên, cô có trách nhiệm phải giúp lão tổ tông thanh lý môn hộ. Trước kia cô từng nghĩ Từ Dục là con của cậu cả, cô cho dù là đối phó với Thẩm Hi cũng nên phóng một con ngựa cho Từ Dục, hắn là trưởng tôn Từ gia.
Trưởng tử và Trưởng tôn, đối với bất cứ gia đình nào cũng mang ý nghĩa quang trọng. Đặc biệt với gia tộc ngàn năm truyền thừa như Từ gia.
Nhưng giờ phút này cô minh bạch lý do tại sao ông ngoại đối với tôn tử mình lạnh nhạt như vậy. Một phương diện hắn không biết cố gắng, quan trọng nhất là phẩm tính hắn quá tệ.
Thẩm Hi biết rõ phẩm hạnh của Từ Dục. Còn nuông chiều hắn vô điều kiện. Về sau không thể công chính lấy đồ mà Từ gia tổ tông lưu lại, tùy ý để Từ Dục kế thừa gia nghiệp, cuối cùng cũng sẽ chỉ làm thanh danh Từ gia càng lúc càng thối.
Hiện giờ, ông ngoại không mở miệng, chỉ đứng quan sát từ bên ngoài, hết thảy đều có đạo lý.
"Vân Chiêu! Cầu xin cháu ..." Đồng tử của Thẩm Hi co lại, bàn tay đang nắm lấy cánh tay của Cảnh Vân Chiêu đột nhiên siết chặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT