Nếu không phải Thẩm Hi chiều chuông như vậy, e rằng Từ Dục đã không dốt nát, không hiểu chuyện đến mức này.
Lúc đầu hắn quả thực rất tức giận đưa người đến Hắc Châu huấn luyện. Nhưng dù sao Từ Dục cũng là con nối dõi duy nhất của Từ gia, là con của hắn, hổ dữ không ăn thịt con, cho dù hắn không thích hay bất mãn cũng không có khả năng để Dục Nhi hắn đi tìm chết. Bên kia Hắc Châu hắn cũng cho người chăm sóc, chịu khổ thì có nhưng không có khả năng chết, các vấn đề bảo hộ đều đầy đủ, càng không để hắn nhiễm bệnh trở về.
Hắn chỉ mong người con trai này có thể hiểu chuyện hơn một chút, không yêu cầu hắn giống như mình hay Nguyên Thừa khi còn bé, chỉ cần phân rõ đúng sai, làm việc có nguyên tắc là được rồi. Nhưng cố tình tên tiểu tử kia dầu muối không ăn, thói hư tật xấu ăn sâu tận rễ.
Ở bên đó chịu khổ không ít, không biết lần này hắn có thể thay đổi một chút không.
Lão gia tử hừ lạnh một tiếng: "Nếu Dục Nhi trở về thì con nói trước với hắn một tiếng, miễn cho hắn không biết tốt xấu khi dễ nha đầu. Mấy hôm nay khách khứa trong nhà nhiều, ta không hy vọng hắn làm ra chuyện xấu hổ."
Từ Nguyên Trạch bất lực đáp lời: “Ba, con nhất định sẽ đánh tiếng trước cho hắn."
Thành thật mà nói, Từ Dục có gây chuyện hay không, hắn thực sự không thể kiểm soát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play