Cảnh Vân Chiêu đỡ ông nội Cam, Tô Sở, Cam Cận Thần, và Đường Tử Hoa đi theo vào phòng khách, người làm giúp xách hành lý, chỗ nào cũng vô cùng chu đáo.
Vì là tiệc sinh nhật nên mọi người đều mang quà tới, nhà họ Đường rất giàu có, cô từng cứu Đường Tử Hoa, đương nhiên, lão gia tử sẽ không keo kiệt gì. Đưa đến một cặp chai rượu mận cổ yêu thích của ông ấy. Bình rượu hình dáng trang nhã. Dù là đồ cổ nhưng nó sạch sẽ không tì vết, không nhiễm một hạt bụi. Có thể thấy ngày thường được bảo dưỡng rất tốt. Cảnh Vân Chiêu cảm ơn, trong lòng nghĩ lần sau đại thọ của Đường lão gia tử, nhất định phải đưa đồ vật ông thích sang.
Như vậy mối quan hệ mới có thể kéo dài được.
Chưa kể cô và Đường Tử Hoa là bạn bè, bạn học, cho dù bỏ qua mối quan hệ này, Đường lão đã giúp Xưởng rượu Ngọc Linh rất nhiều, sau này hợp tác là không thể thiếu, đương nhiên phải cẩn thận duy trì mối quan hệ.
Sau khi Đường Tử Hoa vào nhà, càng thêm tò mò: "Tớ tò mò ông ngoại kia của cậu là ai. Tớ xem ngôi nhà này là một ngôi nhà cổ đúng không? Nếu không có gia cảnh thì không thể bảo tồn được đến hiện tại, Vân Chiêu, Từ gia này là danh môn vọng tộc đúng không?"
Đường Tử Hoa vẫn luôn học ở thành phố X. Hơn nửa năm nghe nói trừ bỏ việc học còn tham gia không ít tiệc tối thương nghiệp bên ngoài, còn có càng lễ nghi. Những sinh viên học ở trường kia đa phần hoàn cảnh không tồi.
Đường Tử Hoa bây giờ không còn ốm yếu yếu ớt như trước, càng khiêm tốn lễ độ hơn, phong thái cũng rất thích hợp, quả là một quý công tử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT