Bạch Du An này cả người không tệ, là một người có tài, so với Phạm Tổng, tự nhiên tuổi trẻ lại soái khí hơn. Nói năng khiêm tốn có lễ, thái độ không giống Phạm tổng hùng hổ dọa người, tuyệt đối là một người đàn ông tốt. Mà người phụ nữ này có thể phản bội một nam nhân chất lượng tốt mà chạy theo tìm Phạm tổng, không phải vì tiền thì vì cái gì?
Nghĩ đến việc vừa rồi người phụ nữ kia ôm miếng ngọc, bộ dạng hoan thiên hỉ địa, lại càng buồn cười.
Hám giàu đã đành, còn là một dâm phụ, ai dám để mắt đến cô ta.
"Phạm tổng, nữ nhân này là của anh lâu rồi, anh thích nhặt đồ thừa của tôi, tôi không muốn so đo với anh. Chỉ là làm vỡ một miếng ngọc bội mà thôi mà đứng đây hô to gọi nhỏ không có phong phạm. Đúng là làm cho tôi mở mang kiến thức. Thì ra đường đường là Phạm tổng lại không rộng lượng, sảng khoái chút nào?" Bạch Du An lại sờ đồng hồ trên cổ tay, liếc nhìn một cái rồi cau mày: "Thời gian không còn sớm, chúng tôi không có nhàn như Phạm Tổng, chúng tôi đi trước."
Khuôn mặt Đàm Hi không thể tin được, chất vấn: “Bạch Du An, anh, tại sao anh....Anh không nhớ tình cảm trước đây của chúng ta sao?"
Cô biết Bạch Du An, hắn coi trọng tình nghĩa, cho dù cô làm chuyện có lỗi với hắn thì hắn nên giúp đỡ cô một chút, không thấy Phạm Lợi Cần đang nghi ngờ cô hay sao? Không nghĩ tới Bạch Du An tuyệt tình như vậy.
Hắn biết Phạm Tổng trọng thể diện, còn làm trò trước mặt mọi người nói cô là đồ thừa, khẳng định Phạm tổng sẽ càng ngày càng chán ghét cô, về sau cô nghĩ cũng đừng nghĩ bắt lấy tâm của Phạm tổng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play