Ngay khi Cảnh Vân Chiêu nói muốn một cái hợp đồng, lông mày của Phạm Lợi Cần đã giật giật, nhưng trước mắt sự tình nháo đến túi bụi, nhiều người đang nhìn chằm chằm, nếu hắn không đồng ý ký văn bản ngược lại là quá kỳ quái.
Nghĩ nghĩ cũng không phải không thể quyên tiền, hắn kinh điều hành công ty lâu như vậy, ngày thường không ít làm từ thiện. Ở trước mặt đồng ý quyên tiền ra ngoài. Còn những gì xảy ra sau đó thì không phải điều mà Bạch Du An và tiểu nha đầu này có thể hiểu được.
Phạm Lợi Cần trả lời ngay lập tức: "Quản lý, anh soạn ra hai bản hợp đồng đi."
Khóe miệng Cảnh Vân Chiêu giật giật, ánh mắt diễn ra vẻ kinh ngạc và ngưỡng mộ, cố ý nói: "Phạm Tổng, ông thật sự rất hào phóng a, anh Bạch, về phương diện này, anh thực sự không hào phóng bằng Phạm Tổng rồi. Vị dì nay càng may mắn nha, có thể đi theo được người như Phạm tổng.
Đàm Hi sắc mặt khó coi, cô cùng tuổi với Bạch Du An, cô gái nhỏ này gọi Bạch Du An là anh Bạch mà kêu cô là dì? Đây là ý tứ gì? Rõ ràng là nói cô già.
Nhưng bỏ qua cái xưng hô này đi, tâm tình cô rất không tồi. Theo Phạm Lợi Cần bao năm, hắn chẳng cho cô được chỗ tốt gì, cuối cùng con trai cũng không thể thường xuyên gặp nhau. Có đôi lúc cô thoáng hối hận. Nhưng bây giờ Phạm Lợi Cần làm trò trước mặt mọi người mua cho cô một miếng ngọc rất đẹp, tặng cho cô, vất vả mấy năm kia rất là đáng giá.
1900 vạn, dù có bán giảm giá, số tiền đó cũng đủ cho cô cả đời sau này cơm ăn áo mặt chẳng cần phải lo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT