Nghĩ đến quá khứ, sự hối hận hiện lên trong mắt Từ Nguyên Trạch.
Đó chính là em gái của hắn, hai anh em tuy chỉ hơn nhau sáu bảy tuổi nhưng có thể nói là một tay hắn nuôi em ấy đến lớn. Nếu biết rằng từ biệt kia là không bao giờ gặp lại thì hắn tình nguyện đem em ấy nhốt lại ở Từ gia cả đời, cũng không đến nỗi sống không thấy người, chết không thấy xác như vậy.
Lý Thiên Dật là một người đàn ông tốt, nhưng cha của hắn thì không, bởi vì hắn họ Lý, nên số mệnh của hắn chú định là không có kết quả tốt, đạo lý này hắn nên phải sớm nghĩ đến.
Cảnh Vân Chiêu suy nghĩ một lúc, ngồi xuống bên cạnh Từ Nguyên Trạch.
Cảnh Vân Chiêu ngả người ra sau và lẩm bẩm: “Cháu đã nghe chú Hành Uyên nói rất nhiều về Từ Tiêm Lan, đảo lại cũng có chút tò mò.
Không chỉ là tò mò, mà còn là ghen tị.
Thực tế, cô ấy là một người phụ nữ rất hạnh phúc, ba mẹ yêu thương, anh cả sủng ái, em trai cũng tôn kính hoài niệm. Mà thanh danh lại tốt, người nào quen biết cũng thở dài một tiếng, không có chửi bởi, chỉ có khoa trương khen thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT