Lúc này, ngay khi Cảnh Vân Chiêu rời đi, Đào Cáp đang co ro trong phòng thẩm vấn, đối mặt với sự thẩm vấn của cảnh sát, không thể phản bác, ngoại trừ khẳng định không giết người, cái gì cũng không làm được.
Ra cục cảnh sát, Từ lão mở miệng nói: "Hai người kia có thù oán gì với người bị hại, cùng ngươi có thù oán gì? Tại sao oan uổng ngươi."
Ông đương nhiên tin rằng nha đầu thúi này không giết người, không phải nha đầu là người lương thiện, mà nếu nha đầu này thật giết người, cũng không làm rõ ràng như vậy.
Cảnh Vân Chiêu cười cười, không để bụng: “Cháu không biết, không chừng bọn họ cảm thấy cháu dễ khi dễ.”
Lão gia tử bĩu môi, dễ khi dễ? Lời này nếu nói chính là người khác, ông sẽ tin, nhưng Cảnh Vân Chiêu……
Nha đầu này là ông một tay dạy ra, hai ba năm trước còn dễ dạy dỗ một chút, nhưng hiện tại tuổi dần dần lớn lên cùng với tri thức càng ngày càng nhiều. Tâm tính cũng không giống như trước kia, muốn tính kế lên đầu nha đầu rất khó.
"Nha đầu nhà ngươi, ngươi có phải đắc tội với người nào hay không? Vừa rồi ta đã gặp qua hai tên hỗn trướng kia. Nữ sinh tuổi còn trẻ vẻ mặt hoảng loạn là một đứa ngu xuẩn, nam sinh còn lại nhìn có chút hung thần. Nhưng nhiều lắm là một tên côn đồ. Ngươi đừng khi dễ ta là người ngốc dễ lừa gạt. Hai người bọn họ mặc kệ ai là hung thủ thì sau lưng đều có người chỉ điểm. Giết người là chuyện lớn, nếu không có chỗ cực kỳ tốt thì khẳng định không ai đi làm." Lão gia tử hừ một tiếng, quay đầu nhìn cảnh vật bên ngoài cửa xe ô tô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT