Hoắc Thiên Tiên nói như vậy, Cảnh Vân Chiêu bình tĩnh trở lại.
"Nhưng mà, đúng là tớ buồn lo vô cớ, trong cái vòng tròn này lấy đâu ra nhiều chính nghĩa như vậy?" Hoắc Thiên Tiên cười mang theo vài phần tự giễu.
Bản thân cô cũng giống Từ Dục, không có chuyện gì thì bạn bè một đống lớn, vừa xảy ra chuyện thì một mống cũng không thấy. Từ Dục bị ba trói lại đem đi, đám bạn bè kia không ngốc chạy đi tìm phiền toái. Còn không lấy được lòng nữa đồ ngốc mới làm.
Cảnh Vân Chiêu vỗ vai Hoắc Thiên Tiên: "Đó là do trước kia cậu không gặp đúng người, nếu hiện tại cậu có chuyện gì, tớ, Tinh Nguyệt, Bảo Bảo sẽ đứng bên cạnh cậu."
Hoắc Thiên Tiên mím môi cười, ngẩng đầu: "Cậu khi nào thì trở nên buồn nôn đến như vậy."
“Vân Chiêu luôn như vậy, cái này người ta gọi là ngoài lạnh trong nóng.” Nhậm Tinh Nguyệt đang gõ “papa” trên bàn phím, vẫn không quên buôn chuyện một câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play