Cảnh Vân Chiêu đầy đầu hắc tuyến, bất đắc dĩ lắc đầu.
Tiêu Hải Thanh cười: “Tớ và Vân Chiêu là tri kỉ, là áo bông nhỏ, lải nhải chút thôi mà, tớ rất thích nghe.”
Tiêu Hải Thanh ngoại hình càng ngày càng bắt mắt, một đôi mắt hoa đào đặc biệt xinh đẹp, giọng nói cũng rất hay, bắt đầu nuôi tóc dài, nữ tính hơn trước rất nhiều. Không giống kiếp trước yêu mị có chút hung ác nham hiểm, bây giờ cả người tràn ngập mị lực.
Nền tảng tốt, trang điểm có thể giúp cậu ấy trở nên trong sáng, thanh thuần, cũng có thể trở nên quyến rũ. Hôm nay trang điểm đặc biệt đẹp, vừa phải. Cảnh Vân Chiêu không chút nghi ngờ về đồ của mình.
Một lúc sau, đồ ăn đã được bày lên bàn.
Cảnh Vân Chiêu mở miệng hỏi: “Hải Thanh, cậu có biết Thẩm Đồng không?”
"Biết a, sinh viên diễn xuất nào lại không biết cô ấy. Từ nhỏ đã nổi danh, tương lai vô hạn, năm đó được xưng là đệ nhất mỹ nhân giới giải trí. Không chỉ xinh đẹp, diễn xuất cũng đặc biệt tốt. Không ít tác phẩm kinh điển, là khuôn mẫu không ít nhân vật kinh điển. Nhưng thật đáng tiếc hơn 20 năm trước thì đã biến mất không tăm tích, nếu không thì bây giờ ở giới giải trí có thể xưng là đại tỷ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play