Cảnh Vân Chiêu biết tính khí của ông từ lâu nên không ngạc nhiên lắm.
Lúc này, Từ lão trợn to hai mắt, hung hăng nói với Bạch Du An: "Ngươi nói nhiều quá."
Nhưng mà không phải không nói mặc dù trông có vẻ hơi hung dữ, nhưng biểu tình không có chán ghét.
Cảnh Vân Chiêu: "Từ lão, đi đường chưa ăn cơm đúng không ạ? Ông có muốn đi ăn cơm trước không?”
Ngữ điệu Từ lão bình thản, chỉ tay vào tòa cao ốc: "Muốn ăn nhưng muốn ăn đồ ăn nha đầu ngươi làm. Đi trung tâm thương mại, mua ít dụng cụ gia đình.”
"Dụng cụ gia đình? Căn nhà đó ..." Cảnh Vân Chiêu hơi giật mình, chỉ nghe thấy lão nhân gia lại nói: "Có một căn nhà cũ, dùng để chế biến dược liệu, đồ dùng không tốt lắm ta cho người vứt đi hết rồi, toàn bộ đổi mới.”
Bạch Du An nhướng mày cười, biểu tình cổ quái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play