Chu Mỹ Quân khi nghe thấy lời này, trên mặt hiện lên một tia hoảng sợ, cô cau mày lén ngửi ngửi, nhưng không cảm thấy mình có gì không ổn.
Đúng là có mùi một chút, nhưng rất nhẹ, hơn nữa thuốc lá không phải đều giống nhau hay sao? Làm sao có thể nghe ra được ba loại. Nhưng mà lời của Cảnh Vân Chiêu không sai, cô vừa gặp mấy người bạn, năm người, trong đó ba người có hút thuốc lá, cũng có một người có xịt nước hoa…
Là trùng hợp, hay Cảnh Vân Chiêu có thể ngửi ra được.
Nghĩ đến đây, Chu Mỹ Quân cảm thấy có chút bất an: "Vừa rồi cô ở đâu?"
Cảnh Vân Chiêu khinh thường: “Như thế nào, lo lắng tôi rình đi xem sinh hoạt hỗn loạn của cô sao?
“Cô…Hừ tôi cũng chỉ cùng bạn bè gặp nhau thôi, cô thì khác nha, cùng một ông già ngồi xe trở về, ông già kia còn không phải tặng cô rất nhiều quà tặng sao? Nếu truyền ra ngoài, ai mất mặt còn không biết đâu. Hơn nữa tôi đã chụp được chứng cứ rồi.” Chu Mỹ Quân cầm cái điện thoại khoe ra, quơ quơ.
Cảnh Vân Chiêu đột nhiên mỉm cười: "Ồ, vậy sao, tiếc là tôi sẽ không mua lại ảnh chụp của cô đâu. Tiền của tôi sẽ không đưa cho tiện nhân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play