Hoắc Thiên Tiên biết nói đùa cũng một vừa hai phải, vô tình hỏi một câu, xem được biểu tình của Cảnh Vân Chiêu là được rồi, cũng không tiếp tục hỏi nhiều. Nhưng nhìn bộ dạng của Cảnh Vân Chiêu càng cảm thấy thú vị.
Sau khi ăn cơm xong, họ đi dạo quanh con phố gần trường đại học A. Cảnh Vân Chiêu còn mua rất nhiều đồ dùng cần thiết hàng ngày, cuối cùng xách túi lớn nhỏ trở về ký túc xá của trường.
Lúc này Chu Mỹ Quân cũng đã đến trường học, về phần Chu phu nhân đang ở nhà phát hỏa.
Cũng may chồng bà đã ra ngoài xã giao, bằng không hắn biết bà bỏ ra mấy chục vạn mua một chuỗi trầm hương giả, đối với em trai bà cũng không tín nhiệm như trước kia nữa.
Người đàn ông bực bội mở miệng: "Chị ơi, sao tự nhiên chị lại gọi em đến đây? Chị biết đấy, trường học đã khai giảng, hai ngày nay em vội vàng muốn chết.”
Chu phu nhân đã ngoài bốn mươi, còn người em trai mới ngoài 30. Mặc áo sơ mi trắng, quần âu, đeo kính gọng vàng, khuôn mặt vuông vức, trông như một người có học thức.
Nhưng khuyết điểm duy nhất là người đàn ông có một nốt ruồi đen lớn ở gần cằm, trông có phần bất chính hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play