Trong số hàng chục sinh viên, Cảnh Vân Chiêu như cũ vẫn là người xuất sắc nhất, phơi nắng lâu như vậy nước da vẫn trắng nộn, cộng với khuôn mặt vốn đã nổi bật càng làm cho người chú ý.
Cảnh Vân Chiêu trong mắt mang theo ý cười, nhưng nụ cười này mang theo vài phần nguy hiểm.
Thích Trung: "Ngày mai là ngày cuối cùng của khóa huấn luyện quân sự. Sau trận đấu hôm nay, buổi tối sẽ có một buổi huấn luyện dã ngoại. Các em phải chuẩn bị trước tinh thần. Bất kể như thế nào cũng phải tham gia, nếu không sẽ coi như không đủ tiêu chuẩn đợt huấn luyện quân sự này."
Hai lớp đứng đối diện nhau, có một khoảng trống ở giữa, đều đang xúng xính phấn khởi, trông rất tự tin.
Cảnh Vân Chiêu thực sự không thể hiểu được sự tự tin của bọn họ đến từ đâu. Trong khoảng thời gian này, cô tận mắt nhìn thấy bọn họ học cận chiến, có thể nói, Thích Trung dạy các kỹ năng đó, bọn học chỉ họ được tầng da lông mà thôi. Động tác có thể miễn cưỡng xem là mạch lạc, nhưng các kỹ năng thực sự không được thuần thục chút nào, chỉ biết cậy mạnh.
Còn về bạn học trong lớp mình, cô cũng không ra tay dạy chút nào, căn bản cũng không cần.
Cô là người đầu tiên thi đấu, đừng nói là đánh cận chiến, cho dù mọi người cùng lên thì đối với cô cũng không có nữa điểm uy hiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT