Quán ăn lúc này đông người, Đào Cáp bị quăng ngã vô cùng chật vật, hung hăng đá vào cái bàn, cái cốc trên bàn lung lay, nước trà bên trong đổ ra ngoài, lại dừng hết lên đỉnh đầu Đào Cáp.
Cảm nhận được ánh mắt những người xung quanh, Đào Cáp không biết phải làm gì, mấy người bạn cùng phòng liền bước lên giúp đỡ, khó khăn lắm mới kéo người đứng lên.
Chỉ là sắc mặt đờ đẫn, Đào Cáp vừa rồi đã dùng hết sức lao tới, kết quả đến cọng tóc Cảnh Vân Chiêu còn chưa động vào được đã bị ném qua một bên, căn bản đâu dám tiếp tục tiến lên, lúc này đi cũng được ở cũng không xong.
Đứng một lúc, dưới sự kéo của đám bạn cùng phòng, lúc này mới một lần nữa kéo người trở về bàn.
Hốc mắt nước mắt chảy không ngừng, nức nở càng lúc càng to.
Xung quanh không ngừng quay đầu lại nhìn, nhìn Đào Cáp lại nhìn Cảnh Vân Chiêu đánh giá một phen.
Đào Cáp ủy khuất, nhưng Cảnh Vân Chiêu lại coi như không có chuyện gì xảy ra, thậm chí còn gọi thêm đồ ăn, một bàn đồ ăn cực kỳ thơm ngon, không thèm quan tâm đến mọi thứ xung quanh. Nhưng trong mắt lại lạnh lẽo đến đáng sợ, nhìn thoáng qua liền biết rằng người này không dễ chọc đâu nha.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play